Noel không tuyết …

Ngày nhỏ luôn luôn nghĩ về một noel đầy tuyết…Tuyết sẽ trải dài trên con đường tấp nập, trải dài trong tiếng cười , trong ánh đén ấm ấp , trải dài trong suy nghĩ của một con nhóc vô tư và vô lo chỉ mong trời có tuyết để đón một Noel ” như Tây” và ” đúng chất”…
Đến khi lớn lên , Noel trở thành một vùng đầy tuyết…tuyết trải dài trên con đường trống vắng một mình đếm bước chân mình , tuyết rơi khẽ khàng để không làm xáo trộn tiếng thở dài buổi đêm, tuyết không ở ngoài trời….tuyết rơi ngập trong tâm hồn cô gái 21 tuổi …Lạnh…
HÌnh như cuộc sống cứ chạy theo 1 lịch trình định sẵn , và cô trở lại với cảm xúc của những mùa Noel đầy tuyết, 21 năm tự mua những bộ cánh đẹp cho ngày 24/12, 21 năm tự đi đôi găng tay vào bàn tay lạnh lẽo, 21 năm…

Đã có lúc cô tràn đầy hứng khởi với ý nghĩ Noel năm này có anh bên mình , sẽ lật đổ cái quy luật 20 năm của cô, sẽ khác..sẽ khác…và Noel năm này khác hơn 1 chút…không phải 20 năm mà là 21 năm…Anh không ở bên cô lúc cô cần … anh đến và đi như một bông tuyết mỏng manh tan chảy trong trái tim ấm nóng của cô, chỉ chút nước nhỏ bé mà bông tuyết để lại cũng đủ làm nguội lạnh trái tim xưa nay vốn ấm nóng của cô…cô không mơ về Noel đầy tuyết nữa…những con đường và những ánh đèn nữa…
Và rồi…
Cô tự mỉm cười để không làm rơi thêm 1 bông tuyết trong lòng..
Có sao đâu, …
Đừng là con nhóc ngu ngốc nữa…
Noel Việt Nam xưa nay làm gì có tuyết..

(By aries_thlhttp://daoduytu.edu.vn/forum/showthread.php?t=7626)

You can leave a response, or trackback from your own site.
Máy chủ được tài trợ bởi VietIDC | Sử dụng WordPress và giao diện iEducation để xuất bản nội dung.