Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234
Kết quả 31 đến 35 của 35
  1. #31
    Hội Vật Lý Đào Duy Từ
    Ngày tham gia
    28 Aug 2009
    Đang ở
    Nhà chứ ở đâu :))
    Tuổi
    29
    Bài viết
    153
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    48

    Mặc định Re: Chạng vạng - Trăng non - Nhật thực - Bình minh ( Sách bán chạy nhất năm 08_ 09)

    Tập 4 chưa phải là hết đâu, thực ra tg còn viết 12 chương của tập 5 nữa đó, tập này kể lại toàn bộ câu chuyện qua giọng kể của Ed, thú vị cực kì luôn, có đọc mới biết Ed còn ngố tàu lắm. Thấy dễ thương ko chịu đc.Mình có post bài lên oy đá. Ai co hứng thú thì vào đọc nha. Kô biết mọi người thế

    nào,riêng mình là fan ruột của truyện này đó. Đọc rồi kô dứt ra đc

  2. #32
    Hộ pháp tự Moderator Braveheart7472's Avatar
    Ngày tham gia
    14 Jan 2010
    Đang ở
    Thanh Hóa
    Tuổi
    29
    Bài viết
    720
    Thanks
    1
    Thanked 6 Times in 5 Posts
    Rep Power
    48

    Mặc định Re: Chạng vạng - Trăng non - Nhật thực - Bình minh ( Sách bán chạy nhất năm 08_ 09)

    post nhìu wá rùi bị band nick kìa!!!!!!!!!ham wá mà

  3. #33
    Hắc Long Kỳ Hiệp
    Ngày tham gia
    02 Feb 2009
    Đang ở
    Paradise
    Bài viết
    267
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    50

    Mặc định Re: Chạng vạng - Trăng non - Nhật thực - Bình minh ( Sách bán chạy nhất năm 08_ 09)

    Tập 4 "Hừng đông".............Tịnh Thuỷ dịch linh tinh lắm
    đọc mất hết cả hay
    phải đọc bản E
    yêu thương kia
    mong manh
    tựa cơn gió
    ....bay qua...

  4. #34
    Hội Vật Lý Đào Duy Từ
    Ngày tham gia
    28 Aug 2009
    Đang ở
    Nhà chứ ở đâu :))
    Tuổi
    29
    Bài viết
    153
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    48

    Mặc định Re: Chạng vạng - Trăng non - Nhật thực - Bình minh ( Sách bán chạy nhất năm 08_ 09)

    Chương I: Cái nhìn đầu tiên

    Đó là khoảng thời gian trong ngày mà tôi ước mình có thể ngủ.

    Trường trung học
    Hay gọi là “nơi chịu đựng để sám hối” được không nhỉ? Nếu thực sự có cách sám hối để chuộc lại tội lỗi của tôi, thì những ngày ở trường trung học cũng nên được tính vào, trong một chừng mực nào đó… Không chỉ là cảm giác mệt mỏi, chán chường mà tôi đã dần quen,... dường như càng ngày sự buồn tẻ càng tăng lên tới mức không thể chịu đựng nổi..
    Tôi cho rằng đây là trạng thái ngủ của tôi – nếu từ “ngủ” được định nghĩa như là sự trì trệ giữa các khoảng thời gian hoạt động.

    Tôi chăm chú vào vết nứt chạy dài trên trần thạch cao ở góc xa quán ăn tự phục vụ, tưởng tượng rằng những đường hoa văn trên trần không tồn tại. Đó là cách duy nhất để không phải chú ý đến những giọng nói rì rào đang tuôn chảy trong đầu tôi

    Hàng trăm giọng nói đó tôi lờ đi vì nhàm chán
    Khi nó xuất hiện trong đầu mọi người, tôi sẽ nghe thấy hết. Hôm nay, tất cả các ý nghĩ đều hướng đến sự xuất hiện của một sinh viên nhỏ bé tại đây. Tôi đã nhìn thấy gương mặt mới ấy lặp lại trong suy nghĩ của hết người này đến người khác ở mọi góc độ. Đó chỉ là một cô gái bình thường. Nhưng sự náo động xung quanh xuất hiện của cô có thể hiểu được - giống như sự thích thú của những đứa trẻ với đồ vật toả sáng lấp lánh. Một nửa nam sinh đã tưởng tượng ra cảnh họ hẹn hò với cô, chỉ bởi vì cô là điều gì đó mới mẻ trong mắt họ. Tôi cố gắng hết sức gạt những phiền nhiễu này ra khỏi đầu.

    Chỉ có bốn suy nghĩ tôi không muốn nghe vì lí do tôn trọng chứ không vì chán ghét, đó là những người trong gia đình tôi, 2 anh em trai, và 2 chị em gái, những người đã quen với việc suy nghĩ của họ không còn là sự bí mật khi có hiện diện của tôi. Do vậy họ thường không suy nghĩ nhiều khi đó, còn tôi cũng không xâm phạm những ý nghĩ riêng tư của họ hết mức có thể. Tôi luôn cố gắng không nghe.

    Cố gắng hết mức có thể, tuy nhiên … tôi vẫn biết
    Rosaline, như mọi khi, đang nghĩ về chính chị ấy. Chị ngắm hình bóng của mình phản chiếu trong ly thuỷ tinh, và ngẫm nghĩ tới lui về sự hoàn hảo của chính mình. Suy nghĩ của Rosalie như một hồ nước nông, với rất ít bất ngờ.

    Emmett vẫn đang tức giận vì anh ấy thua Jasper trong trận đấu vật diễn ra suốt đêm qua. Có vẻ anh ấy đã mất hết cả kiên nhẫn khi phải đợi kết thúc buổi học mới được thi đấu lại. Tôi không bao giờ thực sự cảm thấy mình xâm phạm suy nghĩ của Emmett, bởi anh ấy luôn nói ra hoặc biến những điều đang suy nghĩ thành hành động (Tôi chỉ cảm thấy có lỗi khi đọc suy nghĩ của những người khác, những suy nghĩ mà họ không muốn tôi biết). Nếu tâm tư của Rosaline như một hồ nước nông thì Emmett lại như mặt hồ không chút gợn sóng, - một tấm kính sáng rõ.

    Và Jasper…thì đang chịu đựng. Tôi nén lại một tiếng thở dài.

    “Edward”, Alice gọi tên tôi trong đầu cô ấy và kéo được sự chú ý của tôi ngay lập tức. Nó cũng giống như cô ấy vừa thực sự gọi to tên tôi. Gần đây tôi thấy thích cách tên mình được gọi như vậy. Thời gian trước nó đã từng là điều phiền phức, cứ khi nào có ai đó nghĩ đến tên tôi là tôi lập tức nghe thấy.

    Tôi không cần quay lại nhìn Alice. Alice và tôi rất giỏi trong những cuộc nói chuỵên riêng tư thế này, hầu như không ai có thể nhận ra. Tôi vẫn dán mắt lên trần thạch cao.

    “Anh ấy đang chống đỡ như thế nào?” Cô ấy hỏi tôi
    Tôi khẽ chau mày, chỉ một thay đổi nhỏ nơi khoé miệng. Không có biểu hiện gì khiến người khác có thể chú ý. Tôi vẫn thường chau mày khi bực bội hay buồn chán

    Alice rất lo lắng, và tôi thấy cô ấy đang quan sát Jasper. “Có gì nguy hiểm hả anh?” Cô ấy nhìn vào tương lai, đọc lướt qua những điều không hay có thể sắp xảy ra để hiểu nguyên nhân dẫn đến cái chau mày của tôi.
    Tôi khẽ quay đầu sang bên trái, như thể đang quan sát những viên gạch trên tường, thở dài, rồi lại quay về với vết nứt trên trần. Chỉ mình Alice biết rằng tôi đang lắc đầu.
    Cô ấy đã bớt căng thẳng. “Hãy cho em biết nếu tình hình xấu đi”
    Tôi chỉ cần đưa mắt nhìn lên trần, rồi nhìn xuống.
    “Cảm ơn anh nhiều”

    Cũng may tôi không phải đáp lại câu cảm ơn của Alice , vì biết nói gì đây: “Anh rất sẵn lòng” ư? Thật khó để thốt ra câu ấy vì tôi không hề muốn nghe cuộc đấu tranh nội tâm của Jasper. Những cuộc thử nghiệm như vâỵ có thật sự cần thiết? Chẳng lẽ không có cách nào an toàn hơn để chấp nhận việc Jasper có thể không bao giờ chế ngự được cơn khát theo cái cách chúng tôi làm được, và không đẩy quá giới hạn chịu đựng của cậu ấy? Tại sao phải giỡn mặt với hiểm hoạ?

    Đã 2 tuần kể từ chuyến đi săn cuối cùng của chúng tôi. Đó không phải là khoảng thời gian quá khó khăn cho những ngưòi còn lại trong gia đình tôi. Thỉnh thoảng cũng có chút không thoải mái khi ở quá gần với những người bình thường, nếu gió thổi theo hướng bất lợi. Nhưng con người hiếm khi đi quá gần chúng tôi. Chính bản năng đã cho họ biết những điều mà trí óc tỉnh táo của họ có thể chẳng bao giờ nhận ra: họ đang bị nguy hiểm.
    Jasper đang hết sức nguy hiểm lúc này.

    Vào chính thời điểm ấy, một cô gái nhỏ nhắn dừng lại ở bàn gần chúng tôi, ngừng nói chuyện với bạn. Cô ấy vuốt những lọn tóc màu nâu, ngón tay đan vào mái tóc. Gió từ quạt sưởi thổi hương thơm của cô ấy về hướng chúng tôi ngồi. Tôi đã quen với việc mùi hương của con người tạo nên cơn nhức nhối khô rát ở cổ, cơn đói quặn thắt trong dạ dày, các cơ bắp tự động căng cứng, nọc độc ứa ra trong miệng,…

    Tất cả những điều đó đã quá quen thuộc và có thể dễ dàng gạt đi. Nhưng cái cảm giác tôi đang chịu đựng lúc này thật kinh khủng, nó mạnh hơn gấp bội lần, ngay lập tức tôi kiểm tra phản ứng của Jasper. Cơn khát gấp đôi,… Jasper đang cố xua đi những hình ảnh trong đầu. Cậu ấy đang tưởng tượng – tưởng tượng ra cảnh bước ra khỏi cái ghế cạnh Alice và tiến tới chỗ cô gái nhỏ kia, thì thầm vào tai cô ấy, đặt môi vào mạch máu nơi cổ, tưởng tượng mạch máu nóng dưới làn ra hoàn hảo kia dưới môi cậu ấy…

    Tôi đá vào ghế của Jasper
    Mắt cậu ấy và tôi gặp nhau trong giây phút rồi Jasper nhìn xuống. Tối có thể thấy được cả nỗi xấu hổ lần sự nổi loạn trong đầu Jasper.
    “Xin lỗi”, Jasper lẩm bẩm.
    Tôi khẽ nhún vai.

    “Anh không định làm gì hết” Alice thầm thì, xoa dịu nỗi xấu hổ và buồn phiền của Jasper “Em có thể nhìn thấy điều đó”
    Tôi cố gắng không biểu hiện điều gì để lời nói dối của Alice không bị bại lộ. Chúng tôi phải liên kết với nhau, Alice và tôi. Thật không dễ dàng khi ta nghe được suy nghĩ của người khác hay nhìn thấy trước tương lai. Chúng tôi có khả năng kỳ lạ giữa những người vốn dĩ đã khác thường. Chúng tôi phải bảo vệ bí mật của nhau.

    “Anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nếu anh nghĩ về họ giống như con người” Alice gợi ý, giọng nói trong trẻo cao vút của Alice quá nhanh để người bình thường có thể nghe kịp. “Tên của cô ấy là Whitney”. Cô ấy có một người vú em mà cô ấy yêu quý. Mẹ của cô ấy đã mời Emmett tời buổi tiệc, anh còn nhớ chứ?”
    “Anh biết cô ấy là ai” Jasper nói cộc lốc. Cậu ấy quay lưng lại nhìn vào một ô cửa nhò trong phòng, kết thúc cuộc đối thoại.

    Jasper sẽ phải đi săn đêm nay. Thật điên rồ khi mạo hiểm như vậy, cố gắng kiềm chế cậu ấy để tạo ra khả năng chịu đựng. Jasper chỉ nên chịu đựng trong giới hạn của cậu ấy. Thói quen trước đây đã khiến cậu ấy gặp khó khăn khi thích nghi với cách sống mà chúng tôi lựa chọn. Jasper không nên cố thúc ép mình theo cách này.

    Alice khẽ thở dài và đứng lên, mang theo khay thức ăn vẫn còn nguyên vẹn, để Jasper lại một mình. Cô ấy biết không cần phải an ủi Jasper nữa. Tuy Emmett và Rosaline thường thể hiện sự gắn bó rõ ràng hơn, nhưng chính Alice và Jasper mới là những người hiểu nhau hơn ai hết. Như thể họ cũng có khả năng đọc suy nghĩ - dĩ nhiên chỉ là suy nghĩ của hai người họ mà thôi.
    -----------------------------------------
    Lần sửa cuối bởi meoconhat1, ngày 27-01-2010 lúc 07:43 PM. Lý do: Spam bất thành, câu bài thất bại

  5. #35
    Hội Vật Lý Đào Duy Từ
    Ngày tham gia
    28 Aug 2009
    Đang ở
    Nhà chứ ở đâu :))
    Tuổi
    29
    Bài viết
    153
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    48

    Mặc định Re: Chạng vạng - Trăng non - Nhật thực - Bình minh ( Sách bán chạy nhất năm 08_ 09)

    Lần sửa cuối bởi meoconhat1, ngày 28-01-2010 lúc 12:56 PM. Lý do: Spam bất thành, câu bài thất bại

Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •