Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Vì ta yêu người

  1. #1
    loisechia1900
    Khách

    Mặc định Vì ta yêu người

    Vì ta yêu người<BR />

    Trước đây ta vẫn nghĩ, cuộc sống rất đẹp, tình yêu rất đẹp. Ta không nhìn cuộc đời như một bức tranh màu hồng trải đầy hương sắc, nhưng ta vẽ nên một bức tranh với một niềm tin và sự lạc quan tưởng như không gì có thể thay đổi được, hướng ánh nhìn trong trẻo về một nơi nào đó – nơi đó luôn luôn có những yêu thương.<BR />

    <BR />

    Nhớ lại ta của một năm trước, bước đi với một niềm tin và nhiệt huyết yêu thương đến lạ lùng. Niềm tin của ta, đi theo ta trong suốt hành trình của những giọt nước mắt và nỗi đau, nhưng ngay cả những khi chông chênh nhất, ta vẫn mỉm cười vì ta biết luôn luôn có một người bạn bên cạnh ta, là bạn - niềm tin của ta.<BR />

    Ừ thì cuộc sống rất đẹp, nhưng không đơn giản như ta vẫn nghĩ, nó phức tạp từng ngày, mỗi một va chạm với cuộc đời làm người ta lớn khôn hơn. Niềm tin vỡ vụn, ranh giới mong manh, hạnh phúc vốn rất giản đơn, đừng phức tạp hóa nó lên để rồi cứ mải miết chạy theo mà quên mất những gì mình đang có - những thứ đơn giản đó là hạnh phúc. Lựa chọn - một lựa chọn quyết định cả cuộc đời một con người. Chẳng ai dạy chúng ta nên lựa chọn thế nào, chỉ có chính chúng ta, lắng nghe mình đang cần gì và muốn gì, nhưng khi đó chúng ta đã đánh mất đi một số thứ quan trọng khác rồi. Đánh mất - nghĩa là người đang làm tổn thương một ai đó. Người đánh mất ta, người có buồn không, nhưng người tổn thương lại là ta. Ta hiểu người, ta sẽ bao dung tha thứ cho người, ta không hiểu người, ta sẽ mang nỗi đau và mối hận đó suốt đời. Người làm ta đau, hỏi người có đau không? Người làm ta đau, người đã bước đi như thế nào mà làm ta đau? Trái đất tròn, rồi sẽ có một ngày người và ta gặp lại nhau, làm sao để ta vẫn có thể mỉm cười với người??<BR />

    Ừ thì tình yêu rất đẹp, nhưng cái đẹp đó không lấp được những nỗi đau và sự cay đắng mà ta phải chịu đựng! Ta không hiểu vì sao ta lại yêu người này nhiều đến vậy, vì sao lại không thể yêu người khác, vì sao lại đau vì người nhiều đến vậy, vì sao lại rơi nước mắt vì người nhiều đến vậy, và vì sao lại không thể trách hờn hay oán hận người cho dù người đã vô tâm làm ta đau đến thế nào? Ừ thì ta yêu người, ta yêu người nhiều hơn ta nghĩ. Ta dặn lòng rằng không được tin ai cả, nhưng mà ta lại tin người, ta tin người hơn cả chính bản thân mình. Ta ngu ngốc và khờ khạo, hay ta còn quá ngây thơ trước cuộc đời? Ta bước vào đời với niềm tin và sự kiêu hãnh, ta có thể “nhìn mọi thứ bằng mắt và gọi đúng tên của nó”. Ta nghĩ rằng bao nhiêu đó là quá đủ cho một hành trang vào đời. Ta lầm rồi chăng? Ừ thì ta lầm rồi. Nhưng ta yêu người. Người ra đi, lạnh lùng và tàn nhẫn, ta ngỡ ngàng, không hiểu vì sao người lại xa ta, vì sao ta lại mất người. Ta mất người thật rồi! Ta khóc! Ừ thì ta khóc, lần đầu tiên những giọt nước mắt ta rơi vì một người xa lạ, là người. Ta bước đi chông chênh, không thôi trách người, ta dặn lòng rằng người không đáng để ta phải rơi nước mắt, không xứng đáng với tình yêu của ta. Nhưng ta yêu người, thế nào là đáng, thế nào là không đáng? Ta không biết, chỉ biết rằng ta yêu người, chỉ biết rằng người ra đi và mang theo cả niềm tin của ta. Ta còn lại một mình, niềm tin bị đánh rơi, nhưng không hận người, không trách người, đơn giản một điều, vì ta yêu người!<BR />

    Cuộc sống là vậy! Đến - đi nhanh như những cơn gió, chưa kịp nhận ra thì đã vụt bay mất rồi! Nhưng vẫn phải học cách làm quen với những điều này, làm quen với sự đến và đi, làm quen để có thể yêu cuộc sống hơn nữa.<BR />

    <BR />

    Trung tâm tư vấn tâm lý Hoàng Nhân (Sưu tầm)
    <BR />
    Lần sửa cuối bởi hrockvn, ngày 21-03-2011 lúc 01:23 PM.

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •