PDA

View Full Version : BÀi Học Của NGười Họa Sĩ =.=



Jubi
06-02-2009, 05:15 PM
Đây là một trong những câu truyện mà em đọc được từ tập truyện ngắn "Thắp Sáng Tâm Hồn-Cán Cân Nhân Quả" của Hoàng MAi biêN Soạn, em thấy rất hay và rất có ý nghĩa, chép lên cho mọi người cùng đọc =.= <tốt tính ghê> !!! hihi!!

Bài Học của NGười HỌa Sĩ

Ngày xưa, ở ẤN ĐỘ có một họa sĩ vĩ đại tên là Ranga. Ranga được mọi người kính trọng và ngưỡng mộ 0 chỷ vỳ ph0ng cách hội họa độc đáo của một thiên tài #Angel mà còn vỳ sự lao động 0 být mệt mỏi :congratz:, niềm đam mê mãnh liệt và tinh thần cống hiến hết mình ch0 nghệ thuật ... =.=

Để truyền tụ những tynh h0a hội họa của mình, RAnga mở 1 trường dạy vẽ. Ở đó, 0 hề có chương trình soạn trước và thời gian biểu. RAnga tuyên bố rằng: đệ tử của ông chỷ được coi là đã-tốt-nghiệp khi nà0 được ông công nhận về trình độ hội họa, kiến thức và đạo đức. VÀ cũng giống như phong cách hội họa của mình, cách nhìn nhận và oánh giá của Ranga cũng 0 kém phần độc-đáo ^^!!.

TRong số all những học trò của Ranga, Rajeev là người xuất sắc nhứt :shy:. Anh hơn hẳn mọi người về tài năng và những phẩm chất cần thiết của một người nghệ sĩ đích thực. Sau nhìu năm miệt mài khổ luyện, Rajeev nôn nóng đến ngày được thầy Ranga công nhận mình đã đủ khả năng bắt đầu hành trình của người học sĩ chuyên nghiệp. Hiểu được ý học trò cưng, một ngày kia.. RAnga nói:

- Rajeev này, con là 1 học trò hứa hẹn và được ta thương yêu nhứt :redface: . Con đã lĩnh hội all những ký năg hội họa của ta tr0ng 1 thời gian ngắn nhứt. Ta nghĩ, đã đến lúc con phải trải qua thử thách cuối cùng!!! :cool:

- Thưa thầy, bài kt của con sẽ ntn?> :freely: Rajeev háo hức thốt lên

Ranga nói:

- C0n hãy vẽ ch0 ta bức tranh đẹp nhứt của mình. và đó phải là 1 bữ tranh được mọi người ca ngợi.:heheh:

Sau 1 tjme dài miệt mài làm việc 0 quản đêm ngày, Rajeev vẽ x0ng một bức tranh thuyệt đẹp và vội vã mang đến gặp thầy Ranga.

NGười thầy nói:

- Bây h`, c0n hãy mang bức tranh đặt ra ở quảng trường tp để mọi người cùng đánh giá!!:idea: . Và hãy viết rõ ở dưới bức tranh là tác giả sẽ rất být ơn nếu 1 ai đó có thể chỉ ra chỗ sai sót của bức tranh và oánh 1 dấu X vào chỗ lỗi đó. :luckybadge:

Rajeev làm đúng như vậy, A đặt bức tranh ở 1 nơi dễ thấy nhứt giữa quảng trường, 0 quên ghi rõ đề nghị của mình.

Vài ngày sau, Ranga bảo Rajeev mag bức tranh về. RAjeev hồi hộp đi đến quảng trường. Và anh đã thất vọng khủng khiếp :aah: khi thấy bức tranh đã bị bôi bẩn với vô vàn dấu X chằng chịt bên trên.:falldown: RAjeev lê bước mang bức tranh về gặp RAnga vs ♥ nặg trĩu. Nhưng RAnga vẫn bình thản như thường mà khuyên Rajeev đừng nản lòng và hãy cố gắng lần nữa #Angel

Thế là, Rajeev lại mất một tjme dài để vẽ típ :sigh: 1 kiệt tác nữa. Và Ranga lại lặp lại yêu cầu trước đây. Nhưng lần này, ô khuyên Raj để dưới bức tranh 1 hộp màu và bút vẽ, kèm vs lời đề nghị người xem nếu tìm thấy sai sót nào thfy hãy sửa lại giùm :idea:!!!!

VÀi ngày sau, Raj đến quảng trường. VÀ anh như muốn hét lên vỳ sung sướng Y:DYY:DYY:DY!!!! bức tranh của a 0 có 1 sai sót nào và hộp màu, bút vẽ rõ ràng chưa hề được ai đụng đến.

Raj cười rạng rỡ, tự tin mag bức tranh về gặp Ranga.
Người thầy mỉm cười nói:

- Raj này, all những gỳ ta có thể dạy ch0 c0n đã cấm dứt bởi bài học cuối cùng này :cool:!!!!!!!!

Raj chăm chú lắng nghe và như thể nuốt từng lời của người họa sĩ vĩ đại:

- Nghệ thuật là một hành trình cao quý nhưng cũng vô cùng nghiệt ngã. Nếu con muốn trở thành 1 họa sỹ xuất sắc thỳ chỷ học về hội họa thui chưa đủ. C0n phải học đc rằg c0n người ta vốn có cái bệnh là muốn đánh giá, phán xét mọi thứ trên đời, thậm chí khi họ chẳng být gỳ về nó cả :shock:!!!. Vỳ thế, nếu c0n để cả thế giới này phán xét c0n, c0n sẽ luôn thất vọng. Người đời vẫn thương nhận xét, phê phán 1 cách tùy tiện, chẳng có gỳ là đúng đắn và nghiiêm túc cả. :sigh: ta đã sốg gần hết life mình và ta být, thế gian này đầy rẫy những hạng người như vậy =.= !!

C0n thấy đấy, người ta đã đua nhau gạch chữ X lên bức tranh của c0n khi họ 0 phải chịu trách nhiệm về điiêù đó. Thật ra, ta být wa''' đi chứ :cool:, hhầu hết bọn họ đều 0 đủ kiến thức để oánh giá tác phẩm đó của con. Nhưg thói đời là vậy đó, chẳng mấy ai từ chối cái cơ hội đc phê phán or đánh giá, luận bàn về người khác!!!! :ign:

Nhưng khi con đề nghị họ sửa lỗi bức tranh thứ 2 thỳ 0 1 ai làm đc cả. Bởi lẽ rằg, khi đó, kiến thức và tài năng của họ bị "lời đề nghị chân thành" của xon thử thách. Và chẳg ai dám để lộ ra sự thiếu thốn về tài năg và kiến thức của mình. Nên họ đã bỏ quách ch0 x0g chuyện:yawn:. !!!

Và thầy Ranga nói típ:

- con hãy nhớ rằng, tài năng, kiến thức, những tác phẩm ... của c0n là thành quả quý báu có đc từ quá trình đầu tư nghiêm túc, lâu dài; từ mồ hôi, nước mắt và vô vàn nỗ lực của chính con. Vỳ thế mà, đừng bao h` chào mời thành quả đó vs thiên hạ một cách quá dễ dãi và tùy tiện. Nếu 0, nó sẽ bị đối xử chẳng khác gỳ bức tranh đầu tiên của c0n ở quảng trường. HÃy là nhà phê bình tỉnh táo và trung thực nhứt của chính mình, con nhé :freely:!!!! và hãy trao đổi những giá trị của mình với thế giơíi này 1 cách hợp lý và công bằng nhứt ^^!!. 0 chỷ riêng mình c0n, bất cứ ng` lao động chân chính nào cũng đc. quyền làm vậy!! Như thế, con sẽ 0 cảm thấy bỵ thất vọng vs bản thân hay vs công việc của mình!!!!

Điều cuối cùng nhưng 0 kém phần quan trọng là, RAj này, đừng bao h` ch0 mình kái quyền được phán xét ng` #, ch0 dù ng` đó có là ai! và khi phải oánh giá 1 điều gỳ đó hay 1 ai đó thỳ hãy dùng all lương tâm, trí tuệ và ý thức trách nhiệm của bản thân mình con nhé :^_^:!!!

Nước mắt cứ tuôn trào và chảy dài trên khuôn mặt người họa si trẻ RAj vỳ niềm niềm vui :shy: và lòng být ơn vô hạn :congratz: vs ng` thầy đáng kính của mình. A đã hỉu rất rõ rằg, nếu 0 có bài học cuối cùng đó, all sự rèn luyện và học tập của anh suốtt ngần ấy năm qua vẫn là 0 đủ .... =.=

Hyt.b3
06-02-2009, 05:44 PM
póc tem póc tem
một câu chuyện thực sự có ý nghĩa có lẽ là đối với tất cả mọi người
sự đánh giá của người khác nhiiêù khi thực sự không xác đáng.....nhiều khi để thể hiện sự hơn người của mình thỳ họ sẽ đánh giá những tác phẩm của mình thấp hơn so với giá trị thật của tác phẩm đó <mặc dù vẫn có những ý kiến chính xác để giúp ta hoàn thiện>
vậy nên tốt nhất phải tin tưởng vào thành quả đó của mình,
thých nhất đoạn này

đừng bao h` ch0 mình kái quyền được phán xét ng` #, ch0 dù ng` đó có là ai! và khi phải oánh giá 1 điều gỳ đó hay 1 ai đó thỳ hãy dùng all lương tâm, trí tuệ và ý thức trách nhiệm của bản thân mình con nhé
mình cũng có một bài viết cũng post lại từ quyển sách "THẮP SÁNG TÂM HỒN" nói về quyền phán xét
nhưng toàn spam hok à
tranh thủ ma két tinh ở đây luôn nếu ai có suy nghĩ về quyền phán xét nàhttp://daoduytu.net/forum/showpost.php?p=87913&postcount=1
:comeon::comeon::comeon::comeon::dazzle:

LEEHOO
15-02-2009, 05:00 PM
tôi tương lai cũng la một hoạ sĩ. nhưng tôi lại có một nỗi buồn khác la chưa có người yêu. hix:sparkling:Có 1 đứa bé.....

Vừa ghét mưa…Lại cũng vừa yêu mưa tha thiết….


2 vấn đề tưởng rằng như đối lập nhau nhưng lại có mặt trong cùng 1 hiện tượng...


Đúng đấy….


Nó ghét mưa..Bởi mưa ....buồn...


Nó ghét mưa..Bởi mưa ....nặng hạt...


Nó ghét mưa bởi mưa ....trắng xoá...


Nó ghét mưa bởi mưa ....lạnh lùng ...


Nó ghét mưa bởi mưa ....sầu...

Mưa……

Hàng trăm hàng ngàn lý do khiến nó ghét mưa…


Mưa…Khiến cho tâm trạng nó trở nên trầm lắng…

Suy nghĩ nhiều…

Làm cho nó cảm thấy ....

Cuộc sống hỗn loạn hiện tại thêm phần u tối và rầu rĩ..


Mưa Quanh nó. Xuất hiện liên tục trOng nó ...


Mưa ngoài trời....Hối hả..Vội vã


Mưa trOng lòng ....Khó hình dung..Lạnh lẽo


Và mưa..Trên khoé mắt..Mặn Chát và đắng ngắt…..

….Cũng có lẽ vì mưa…đôi khi nó lạnh lùng và nhiều suy nghĩ…..

Nhưng ngược lại….Chính nó cũng yêu mưa tha thiết ...


Với mưa.. Nó có đủ can đảm để đối mặt với chính bản thân mình..


1 con người bên trong yếu đuối và thiếu suy nghĩ….


Với mưa.. Nó Có đủ can đảm để khóc…nước mắt hoà với nứơc mưa….Nhoà đi trong mắt nó…..


Thỉnh thoảng nó thường suy nghĩ mung lung trong mưa với những tiếng thở dài buồn bã….


Ngẫm sự đời dưới mưa ..Hài hước thật ...


Biết bao lần nó bước đi trong mưa ..


Ko phải để tắm mưa…

Ko phải để thử cái hương vị ngai ngái của mưa ...


Cũng chẳng phải để uớt sũng khắp mình mẩy…..


Đơn giản lắm…

Nó di trong mưa để giấu đi những giọt nước mắt…..


Nó hiểu rằng…Trong mưa..Ko ai phát hiện ra 1 điều rằng: "Nó đang khóc" ...

Nó hiểu rằng trOng mưa…..Nó mới nghĩ được đến tương lai ...

Nó Ghét… Ghét lắm...Ghét cay ghét đắng ...


Ghét những cơn mưa dài..Xối xả..Uớt át…..


Mưa …Cô đơn lắm…Mưa đến..Rồi đi..


Nhạt nhoà...Vội vã….Để lại dư âm lạnh lùng và cái mùi mưa ngấm với mùi đất…..


Tàn tạ…Tan tác…..Như chính cái hạnh phúc của bản thân nó…..


Đến và đi…..Vội vàng khiến nó chẳng kịp cảm nhận….

Nó ...


Đã từng hận bản thân…Chán ngán cuộc đời….Và ghét Cái cuộc sống xã hội bẩn thỉu bon chen….


Nó.. đã từng muốn buông xuôi tất cả…..


….Mưa…Khiến nó có nhiều cảm nhận khó nghĩ…..


Mấy hôm nay…Trời cũng mưa…


Ào ạt ….Buốt giá….


Nhưng hình như có 1 cái gì đó khang khác ...


Mưa Thật Đẹp…..Tự do và mạnh mẽ…


Vung vẩy..Phá vỡ cái sự yên lặng vốn có của ngày hạ…


Phải chăng nó đang nghĩ về 1 cái gì đó xa xôi ….Có thể lắm chứ ...!


Nó thích tắm mưa…..Và vùng vẫy trong mưa với 1 mớ tâm trạng hỗn độn…


Buồn có..vui có..Chán nản có..Suy nghĩ có...


….Nhiều lúc sao thấy cuộc sống quá vất vả bon chen..Mệt mỏi lắm chứ….


Nhiều người mắng nó..Chửi nó…chà đạp lên tự trọng của nó….


Nó chẳng khóc….Thậm chí là nó cuời 1 cách khinh bỉ….lì lợm ...


Nhiều lúc thấy saO khó vượt qua..Muốn buông xuôi..Muốn dừng lại….


Nhưng đôi khi lại muốn phá vỡ cái vỏ bọc xung quanh…Vượt qua tất cả..Khát khao tự do lắm……


Nhiều lần như thế lắm…..

Nó tìm đến mưa….Khóc trong mưa…Nó nghĩ về tình cảm..Những cái tình cảm đã giằng xé nó và bóp nát nó 1 cách tàn nhẫn….Lạnh Lắm chứ…..Đau lắm chứ……Hài thật...


Mưa…Đón nhận nó….Thậm chí ..Khóc cùng nó..Trong tiếng rào rào và hơi thở ngai ngái…….


Dường như mỗi lần nó cần mưa đều có mặt….Song hành cùng nó...

Tự dưng nó nhớ ....nhớ lắm....


Nó chợt cười…..Kiểu cười ko cảm xúc...

Tình yêu…..Mơ hồ và nhạt nhoà….Cũng như mưa và tình cảm của nó vậy ...

Chả biết từ khi nào…..Nó bỗng yêu mưa tha thiết ...

[ Có đôi khi….Thèm muốn 1 vòng tay…1 hơi thở sưởi ấm trái tim lạnh….Và 1 tình cảm thiêng liêng xua đi bao giá băng……Biết đến bao giờ??? ]