Jubi
28-07-2008, 08:04 PM
Bạn đã bị sao chổi rớt trúng đầu chưa?
Câu hỏi nghe hơi lạ nhỉ, vì nhìn thấy sao chổi đã khó rồi thì việc được sao chổi "rớt" trúng đầu là càng khó hơn............. nhỉ :hotbath:
.................................................. ............................
- Này, con kia!
- dạ............
- chuyện mày thế nào?
- chuyện gì .........?
- còn chuyện gì ngoài chuyện mày với thằng kU lúc này?
- à..............
- à là sao?
- thỳ vẫn thế?.............
- vẫn thế là sao? mày nói lun ra đi xem nào !!!!!
- Thỳ là chia tay chứ còn làm sao......... Tôi thở dài, đến bây giờ thỳ còn giấu giếm làm gì nữa!!..................
- Này......... đi đâu đấy?> hả? hả?.........
Tai tôi ù đi khi chỵ Vy lại "vô tình" hỏi về cái chuyện ấy, hai chữ "tồi tệ" rất thích hợp với tôi lúc này, Tôi không biết là sau một hồi ấp úng, tôi "phun" ra cái gì với bả..... chỉ biết là tôi có đi đâu đó.......... và bây giờ ngồi đây, gục đầu lên cái bàn học bừa bộn này, tôi đã để cho nó muốn-ra-sao-thỳ-ra từ khi nghỉ hè rồi, và cũng từ cái hôm đó..........ĐẤy, nó kia kìa, cái thằng làm tôi thế này đây, nó đang cười toe toét trong bức ảnh mà tôi không-nỡ-xé. Kể ra cũng lâu oy`, từ ngày tôi quen nó, mà quen qua một lô lốc những đứa bạn của pà chị "lắm mồm" của tôi, - chính vì bà ý lắm mồm nên mới nói mấy câu, tôi đã phải trốn "đi lòng vòng và bây giờ ngồi đây rồi".
Nó, hơn tôi một tuổi, già hơn nhưng độ lì và độ nhí nhảnh con cá cảnh của tôi và nó bằng nhau. chính vì vậy mà nhiều khi nhìn tôi với nó chành chọe ai cũng tưởng là bạn bè từ lâu rất lâu, chả nghĩ rằng hai đứa đó là gì gì đấy...........Ừm..... phải công nhận là nó đẹp zaj hơn tui ( tất nhiên, vì tui là girl mà ), có nhìu vệ tinh hơn tui, túm lại, tôi và nó là hai chiếc đũa hơi ( chỉ hơi thôi nhe' ) "lệch".
Chính thế mà nhìu khi tôi sợ mất nó lắm.......... ai bít được đây'....... tôi và nó......... cách xa thế cơ mà ....... bít làm sao được.........
Đối với tôi, ở một góc độ nào đó, nó như là sao chổi vậy, chỉ là một vệt sáng trên bầu trời, và rồi biến mất....... vệt sáng đó tuy nhỏ, nhưng nó cũng đủ soi sáng, đủ cho tôi níu giữ lại cho riêng mình....... và tôi không chỉ mún ngắm nhìn thôi đâu, kể cả khi sao chổi rơi trúng đầu tôi thì tôi cũng sẵn sàng.!!!
Nó như tách cafe đen vậy, không đường, không sữa.
- “Không thấy đắng sao?”.
- “Uống mãi nên quen rồi".
Quên mất là café đen có vị đắng. Chỉ biết, nó có một vị rất quen, mà chỉ cần một ngày không có, tôi sẽ thấy thiếu, rất thiếu….....
Có người nói, tình yêu như là một bản nhạc, phải có chỗ trầm, chỗ bổng; để hát hay thì người hát phải biết ghìm hơi, nhả giọng............ cố quá là "quá cố", là hỏng............... mà tôi lại là người hát không hay ..........................
Từ ngày đó, tôi - nó không liên quan, không chat, không điện thoại, mặc bà chị có hàn gắn thế nào cũng kệ, tôi làm cao............ Bên ngoài thế thôi, nhưng tôi mong nó lắm, chỉ cần nó giải thích chuyện đó với tôi thôi, nói gì cũng được, biện minh thế nào tôi cũng tin......... chỉ cần nó nói một câu thôi......... nhưng nó lại lẳng lặng........
- kU không thích nhỏ nữa thì thôi, nhỏ không ép !!......
- uh`, tùy nhỏ vậy ......................
vậy là xong, nhẹ nhàng, không níu, không nài, một câu van xin cũng không. chi Vy bảo: "Hai đứa tụi bay bướng đều"....................
Một ngày, hai ngày........... rồi một tuần kể từ ngày đó, mọi khi, nó đã "hành động" để làm lành với tôi rồi......... tôi gọi cho nó, nó tắt máy; lên mạng, nó toàn off, tôi cũng chả muốn kiểm tra nich nó onl thật không, vì nếu nói muốn nói chuyện thì đã không như vậy rồi, bỗng dưng nó bốc hơi khỏi tôi ......
Tôi lấy hết can đảm, gửi mail cho nó, tôi bảo tôi sẽ chia tay, sẽ không hối tiếc, nó muốn đi, tôi sẽ để nó đi........... sent........... và tôi chờ đợi.............
"You have a new messenger"
From" kU -->> To: nhỏ.
nó viết lại cũng dài, nói lòng vòng, khó hiểu, và nó kết : "vậy thì là bạn nha nhỏ !!!"
Híc.......... một cái đề nghị thật hồn nhiên......y chang tôi vậy.......... không muốn mất nó đâu, nhưng tôi cũng không muốn chỉ có vậy, làm sao tôi có thể quên được nó cơ chứ, tôi đã quen rồi......... nhưng làm sao ta có thể nắm được thứ đã tuột mất khỏi tay ta kia chứ............................
Thôi thỳ cứ mong rằng: Sao chổi sẽ bay................ và sẽ rớt
Tb: Bạn đừng cười " tôi" trong bài này nhé, vì chỉ có ai đã từng trải qua mới có thể hiểu mà thôi ............... :^_^:
Câu hỏi nghe hơi lạ nhỉ, vì nhìn thấy sao chổi đã khó rồi thì việc được sao chổi "rớt" trúng đầu là càng khó hơn............. nhỉ :hotbath:
.................................................. ............................
- Này, con kia!
- dạ............
- chuyện mày thế nào?
- chuyện gì .........?
- còn chuyện gì ngoài chuyện mày với thằng kU lúc này?
- à..............
- à là sao?
- thỳ vẫn thế?.............
- vẫn thế là sao? mày nói lun ra đi xem nào !!!!!
- Thỳ là chia tay chứ còn làm sao......... Tôi thở dài, đến bây giờ thỳ còn giấu giếm làm gì nữa!!..................
- Này......... đi đâu đấy?> hả? hả?.........
Tai tôi ù đi khi chỵ Vy lại "vô tình" hỏi về cái chuyện ấy, hai chữ "tồi tệ" rất thích hợp với tôi lúc này, Tôi không biết là sau một hồi ấp úng, tôi "phun" ra cái gì với bả..... chỉ biết là tôi có đi đâu đó.......... và bây giờ ngồi đây, gục đầu lên cái bàn học bừa bộn này, tôi đã để cho nó muốn-ra-sao-thỳ-ra từ khi nghỉ hè rồi, và cũng từ cái hôm đó..........ĐẤy, nó kia kìa, cái thằng làm tôi thế này đây, nó đang cười toe toét trong bức ảnh mà tôi không-nỡ-xé. Kể ra cũng lâu oy`, từ ngày tôi quen nó, mà quen qua một lô lốc những đứa bạn của pà chị "lắm mồm" của tôi, - chính vì bà ý lắm mồm nên mới nói mấy câu, tôi đã phải trốn "đi lòng vòng và bây giờ ngồi đây rồi".
Nó, hơn tôi một tuổi, già hơn nhưng độ lì và độ nhí nhảnh con cá cảnh của tôi và nó bằng nhau. chính vì vậy mà nhiều khi nhìn tôi với nó chành chọe ai cũng tưởng là bạn bè từ lâu rất lâu, chả nghĩ rằng hai đứa đó là gì gì đấy...........Ừm..... phải công nhận là nó đẹp zaj hơn tui ( tất nhiên, vì tui là girl mà ), có nhìu vệ tinh hơn tui, túm lại, tôi và nó là hai chiếc đũa hơi ( chỉ hơi thôi nhe' ) "lệch".
Chính thế mà nhìu khi tôi sợ mất nó lắm.......... ai bít được đây'....... tôi và nó......... cách xa thế cơ mà ....... bít làm sao được.........
Đối với tôi, ở một góc độ nào đó, nó như là sao chổi vậy, chỉ là một vệt sáng trên bầu trời, và rồi biến mất....... vệt sáng đó tuy nhỏ, nhưng nó cũng đủ soi sáng, đủ cho tôi níu giữ lại cho riêng mình....... và tôi không chỉ mún ngắm nhìn thôi đâu, kể cả khi sao chổi rơi trúng đầu tôi thì tôi cũng sẵn sàng.!!!
Nó như tách cafe đen vậy, không đường, không sữa.
- “Không thấy đắng sao?”.
- “Uống mãi nên quen rồi".
Quên mất là café đen có vị đắng. Chỉ biết, nó có một vị rất quen, mà chỉ cần một ngày không có, tôi sẽ thấy thiếu, rất thiếu….....
Có người nói, tình yêu như là một bản nhạc, phải có chỗ trầm, chỗ bổng; để hát hay thì người hát phải biết ghìm hơi, nhả giọng............ cố quá là "quá cố", là hỏng............... mà tôi lại là người hát không hay ..........................
Từ ngày đó, tôi - nó không liên quan, không chat, không điện thoại, mặc bà chị có hàn gắn thế nào cũng kệ, tôi làm cao............ Bên ngoài thế thôi, nhưng tôi mong nó lắm, chỉ cần nó giải thích chuyện đó với tôi thôi, nói gì cũng được, biện minh thế nào tôi cũng tin......... chỉ cần nó nói một câu thôi......... nhưng nó lại lẳng lặng........
- kU không thích nhỏ nữa thì thôi, nhỏ không ép !!......
- uh`, tùy nhỏ vậy ......................
vậy là xong, nhẹ nhàng, không níu, không nài, một câu van xin cũng không. chi Vy bảo: "Hai đứa tụi bay bướng đều"....................
Một ngày, hai ngày........... rồi một tuần kể từ ngày đó, mọi khi, nó đã "hành động" để làm lành với tôi rồi......... tôi gọi cho nó, nó tắt máy; lên mạng, nó toàn off, tôi cũng chả muốn kiểm tra nich nó onl thật không, vì nếu nói muốn nói chuyện thì đã không như vậy rồi, bỗng dưng nó bốc hơi khỏi tôi ......
Tôi lấy hết can đảm, gửi mail cho nó, tôi bảo tôi sẽ chia tay, sẽ không hối tiếc, nó muốn đi, tôi sẽ để nó đi........... sent........... và tôi chờ đợi.............
"You have a new messenger"
From" kU -->> To: nhỏ.
nó viết lại cũng dài, nói lòng vòng, khó hiểu, và nó kết : "vậy thì là bạn nha nhỏ !!!"
Híc.......... một cái đề nghị thật hồn nhiên......y chang tôi vậy.......... không muốn mất nó đâu, nhưng tôi cũng không muốn chỉ có vậy, làm sao tôi có thể quên được nó cơ chứ, tôi đã quen rồi......... nhưng làm sao ta có thể nắm được thứ đã tuột mất khỏi tay ta kia chứ............................
Thôi thỳ cứ mong rằng: Sao chổi sẽ bay................ và sẽ rớt
Tb: Bạn đừng cười " tôi" trong bài này nhé, vì chỉ có ai đã từng trải qua mới có thể hiểu mà thôi ............... :^_^: