Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 27
  1. #1
    Nốt trầm xao xuyến Core Member
    Ngày tham gia
    06 Jul 2006
    Đang ở
    Thềm nhà đầy hoa
    Tuổi
    33
    Bài viết
    1,023
    Thanks
    2
    Thanked 3 Times in 2 Posts
    Rep Power
    60

    Mặc định Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    (Tặng 3 con bé sắp thành sinh viên N - N - M)
    Ở mỗi thời điểm khác nhau, mình lại có những cảm nhận khác nhau về sự chảy trôi của thời gian. Có những lúc, nó chậm chạp kinh khủng, làm mình mệt mỏi, rã rời, muốn vứt hết...Bây giờ thì sao nhỉ? Chưa bao giờ thấy thời gian nhanh như thế...
    3 năm trước bằng giờ, đang xúng xính áo dài mới, tưởng tượng ra ngày mình thướt tha trong tà áo ấy, sướng đến mất ngủ
    2 năm trước bằng giờ, bắt đầu đã thấy lo.Nhưng vẫn bùng học như thường..
    1 năm trước bằng giờ, đã quay cuồng trong bài vở, đã bắt đầu cảm nhận được sức nóng của kỳ thi lớn nhất trong đời...
    4 Tháng trước bằng giờ, còn đang chuyền tay nhau lưu bút. Cùng với đó là những đêm gạt bài vở sang 1 bên để chiến đấu với lưu bút....Những dòng, những chữ của 1 thời mà chắc chắn rằng bây giờ, có đưa lại cho mình vẫn quyển sổ ấy, vẫn cái bút ấy thì những gì mình viết ra sẽ hoàn toàn vô nghĩa và vô duyên trong mạch cảm xúc của những ngày chỉ ai qua rồi mới hiểu!
    3 tháng trước bằng giờ đang là ngày thứ 2 của kì thi tốt nghiệp! Là những đêm ko ngủ canh đề. Tiếng tin nhắn lúc 1-2h sáng. Vui lắm ấy!
    2 tháng trước bằng giờ, là những ngày chạy đua cuối cùng để có 1 suất nơi giảng đường. Những tiếng thở dài, những âu lo được nén cả lại...Đã bắt đầu thấy tiếc những ngày học ôn bận rộn, mệt mỏi nhưng thú vị...
    1 tháng trước bằng giờ đã thi xong. Những ngày sống chậm lại sau 1 năm với quá nhiều thứ để nhớ và để quên, sau 1 năm với nhiều tầng cảm xúc đôi lúc làm mình nghẹt thở..
    Và rồi, mới hôm nào ko ngủ được, chờ đến sáng để đi thi. Mới hôm nào mỏi mòn chờ điểm trong hồi hộp và lo lắng.. Mới hôm nào vỡ oà trong niềm vui...Tất cả lần lượt hiện lên như 1 thước phim quay chậm, như mới xảy ra hôm qua vậy...
    12 năm đã ở lại sau lưng cùng ngày hôm qua rồi...12 năm...12 năm đi qua nhẹ như gió..
    Đang sống trong những ngày giao thời học sinh - sinh viên. Sắp ra HN bắt đầu cho một hành trình mới. Lần xa nhà này khác với tất cả những lần trước..Khác lắm ấy...
    Chưa đi, nhưng mình đã phần nào hình dung ra những gì đang đợi phía trước...
    Sẽ là những buổi sáng ngủ dậy nhờ tiếng chuông đồng hồ giục giã chứ ko phải tiếng mẹ gọi âu yếm nữa. Mở mắt ra, ko còn là căn phòng quen thuộc với con gấu bông bên cạnh và cả 1 vùng sáng toàn sao dạ quang...
    Sẽ là những đêm nhớ nhà đến mất ngủ. Lại nhắn tin cho 1 ai đó kêu ca...
    Sẽ ko còn những ngày tranh ăn, tranh MVT, cãi nhau, rồi đánh nhau với thằng em quỷ sứ nữa...
    Ko còn những bữa cơm mà cơm canh đã lạnh ngắt vì chờ mình đi học về. Vậy mà vẫn ngon kì lạ. Đơn giản, là vì có mẹ, có cha, có em...
    Ko còn những buổi chiều ra ban công hóng giớ và hóng chuyện, ngồi tỉ tê chăm sóc mấy chậu xượng rồng...
    Ko còn những buổi tối cả nhà sum họp ngồi xem phim. Ngoài trời vẫn mưa to, gió rít. Nhưng thực sự đây là nơi ấm áp nhất trên đời...
    Chưa đi mà sao thấy có quá nhiều thứ để nhớ! Muốn mang theo tất cả bên mình...
    Trước ngày lên đường, hầu như ai cũng dặn mình câu: "Phải giữ mình. Đi như thế nào thì về thế ấy" Mình toàn cười bảo mọi người cứ yên tâm. Nói vậy, nhưng mình vẫn thấy sợ,,,
    Sợ sẽ bị cuốn đi bởi nhịp sống gấp gáp, vội cã ngoài đây, sợ ko còn thời gian để nhìn lại chính mình nữa...Mình sợ sẽ bị cám dỗ bởi những thứ trước nay luôn cho là tầm thường, đáng khinh...Sợ cảm giác cô đơn ở 1 nơi xa lạ...
    Liệu như vậy có bất công với chính mình ko? Những bước chân đầu tiên vào đời sinh viên lẽ ra phải háo hức, hăm hở, sao lại rụt rè và lo lắng như vậy chứ...
    Và phía trước, sẽ là cuộc sống ở KTX rộn rã tiếng cười...
    những buổi chiều đi dạo dưới hàng cây cổ thụ, lá vàng rơi...nhẹ lắm - y như trong giấc mơ...
    1 hôm nào đó mệt mỏi, chạy ra Hồ Tây. Thấy mình bé lại giữa trời nước mênh mông...
    cảm giác háo hức được về lại với tổ ấm sau 1 thời gian dài xa cách ( N ơi, nhớ câu này ko...?
    Thế đấy! Cuộc sống sinh viên xa nhà, chắc chắn sẽ làm mình trưởng thành hơn!
    Sẽ cố gắng để sống xứng đáng...
    Xứng đáng với tình yêu thương, kì vọng và tin tưởng mà bố mẹ dành cho...
    Xứng đáng với 12 năm đi học miệt mài. Với những đêm mùa đông tung chăn dậy để học - một hành động phi thường của 1 đứa ham ngủ như mình. Với những ngày hè đạp xe rã chân mờ mắt giữa cái nắng gió Lào...
    Xứng đáng với những tin nhắn lúc khuya động viên, vỗ về. Một người biết mình đang khóc, dù buồn ngủ lắm rồi, nhưng vẫn nhắn tin dỗ dành...
    Thế nhé! Giờ thì mình đã sẵn sàng rồi! Vì ra đi là để mang về cơ mà...Hứa rằng 20-11 này về, con vẫn sẽ là con của ngày hôm nay trong vòng tay bố mẹ. Những thay đổi, có chăng chỉ là 1 con năng động, tự tin và trưởng thành hơn mà thôi...Xin bố mẹ hãy an lòng...Và cả mình cũng hãy yên tâm...
    Và Hà Nội ơi...Xin HN đừng quá nắng, đừng quá mưa, đừng quá lạnh, đừng quá vội vã gấp gáp và hãy mở lòng để đón nhận 1 con bé bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời với tất cả sự háo hức của tuổi 18!
    Lần sửa cuối bởi Precious Stone, ngày 29-08-2008 lúc 06:27 PM.
    Trong cuộc sống,ngoài cái tên ra,những thứ khác đều nên tự quyết định



  2. #2
    http://letgo.hnsv.com
    MPP of F.P.D Contest

    Ngày tham gia
    17 Aug 2008
    Đang ở
    Vườn chuồn chuồn
    Tuổi
    30
    Bài viết
    774
    Thanks
    0
    Thanked 2 Times in 1 Post
    Rep Power
    52

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    hự dài qá....em ngại đọc lém ạ...

  3. #3
    Đệ tử ĐDT Member
    Ngày tham gia
    27 Aug 2008
    Tuổi
    30
    Bài viết
    86
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    51

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    thằng này
    mà xì pam thía hở?
    hư quá

  4. #4
    Hắc Long Kỳ Hiệp
    Ngày tham gia
    07 Aug 2008
    Tuổi
    31
    Bài viết
    269
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    52

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    dài lằng ngoàng chữ li ti đọc mỏi mắt lắm pà chị ah

    Dù khó khăn thế nào em cũng không buông tay ra đâu...
    vì em chợt nhận ra rằng ...
    ... có những thứ còn hơn cả TÌNH YÊU♥

    • ALWAYS KEEP THE FAITH •


  5. #5
    Phong Vân huyền thoại
    Ngày tham gia
    19 Aug 2008
    Đang ở
    đào duy từ skul
    Bài viết
    394
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    51

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    nói thật thì kô hiểu lắm
    đọc đc 3 dòng đầu thôi ............

  6. #6
    Phong Vân huyền thoại DDT Friend
    Ngày tham gia
    10 Jul 2008
    Đang ở
    một nơi có kk và A
    Bài viết
    1,676
    Thanks
    1
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    55

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    hjccc đọc bài này bùn ghê
    tụi em mới vào lớp 10, hít thở mấy cái là lại bắt đầu đến ngày thi đại học thui, chắc khi đóa em sẽ hỉu hơn về cảm xúc của chỵ ^^
    anh trai em cũng học ĐH ngoài Hn, hai năm rồi, mỗi năm ông ý về đc. mấy lần, nhưng về là gắn với cái laptop, vùi đầu vào những bài dịch, bài luận dài dằng dặc....... và em cũng chả có ai để cãi nhau, chả đc. ăn mấy cái cốc đầu đau điếng nữa, cái Tv, máy tính cũng đc. bình yên.....
    Chỵ XR oy, chị vít bài này hay lém àh
    àh chỵ cho em post cí ni vô blog của em ná ^^
    (chị cho hay không không quan trọng, vỳ dù sao em cũng đã post oy`)
    Our long journey has ended
    But we'll run into each other someday
    We'll definitely meet in the next world....

    Sometimes when the tears come to find me
    I'll remember how beautiful we were....

  7. #7
    Đệ tử ĐDT Member vodanh's Avatar
    Ngày tham gia
    03 May 2006
    Bài viết
    136
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    59

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    Mày ơi, hôm qua mày khóc, mày bảo mày buồn, mày nhớ, mày tiếc, tiếc những giây phút hiếm hoi còn được ở nhà, được nựng nịu trong vòng tay ân cần của mẹ cha...
    Một con bé cố chống chọi cơn buồn ngủ để dỗ dành một con bé đang thổn thức, bởi vì nó hiểu con bạn nó đang cần nó, để sẻ chia, để đồng cảm, để cùng khóc...
    Tau buồn, nhưng nỗi buồn đấy chưa thể chuyển thành thành những giọt nước mắt, tau giật mình, phải chăng mình quá khô cứng, quá vô cảm, quá hờ hững... nt hỏi 1 người, bị chửi là ngốc nghếch, đâu phải cảm xúc của ai cũng như ai, bao nhiêu người xa nhà mà ko nhớ, thế nhưng họ vẫn là người cảm xúc dạt dào, như bao người khác...
    Làm sao thế dc mi nhỉ, đã từng chứng kiến, cảnh lão chị mỗi những ngày tháng đầu xa nhà đêm đêm lại gọi về nhà thổn thức, gọi chỉ để khóc, chỉ để dc nghe tiếng mẹ tiếng cha,chỉ để cảm nhận mọi người vẫn đang hướng về mình, để biết mình không cô đơn, ko lạc lõng...
    Trưa, mày nt bảo lên 4rum có cái này hay lắm, tau háo hức, nhưng cũng chỉ nghĩ là mày lại làm cái trò gì đó cho cái box goc nhin trẻ, nhưng tau nhầm, và tau khóc, mi tin ko, cảm giác hạnh phúc vì mình đã khóc dc, vậy thì mình cũng đâu lạnh lùng như mình nghĩ đúng k?..Con bạn tao đang viết tặng tao, tặng cho chính nó, viết về quá khứ và tương lai, nói hộ tình cảm những cảm xúc hỗn độn mà tau ko thể gọi tên...
    Cám ơn mi nhìu lắm, Ngọc nhé, tau đã hứa với mi rồi, bây giờ tau hứa lại lần nữa..
    Xa nhà rồi, còn 2 đứa mình nương tựa vào nhau đúng ko, hạnh phúc là tau ko phải có 1 mình, bên tau còn có mi, khi nào mi nhớ nhà, thì tau sẵn sàng về cùng mi, cho dù hôm đó có học, cho dù có bị kỉ luật, tình yêu thương luôn dc tha thứ, phải ko?????
    Hãy dựa vào tau những khi mi khóc nhá, mi cũng thế,và hãy buông ra khi bên cạnh mi có người khác...
    Nhưng với mình đó là điều quá xa phải ko???
    chắc mi đang ngủ trưa, ngủ đi nhá bạn iu, cả tối qua trằn trọc rồi mà, đừng mít ướt nữa xấu lắm, như tau đây này, tau nín rồi...
    AI CHO TA LƯƠNG THIỆN ????????

  8. #8
    Vi phạm Nội Quy Administrator hrockvn's Avatar
    Ngày tham gia
    06 Jan 2006
    Đang ở
    Thanh Xuân vỉa hè quán
    Bài viết
    3,761
    Thanks
    13
    Thanked 20 Times in 14 Posts
    Rep Power
    30

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    Trích dẫn Gửi bởi baker Xem bài viết
    hự dài qá....em ngại đọc lém ạ...
    Trích dẫn Gửi bởi lov3_heechul Xem bài viết
    thằng này
    mà xì pam thía hở?
    hư quá
    Trích dẫn Gửi bởi fandbsk Xem bài viết
    dài lằng ngoàng chữ li ti đọc mỏi mắt lắm pà chị ah
    Trích dẫn Gửi bởi kayachi Xem bài viết
    nói thật thì kô hiểu lắm
    đọc đc 3 dòng đầu thôi ............
    Vì những bài viết này, chả trách Box Văn thơ của forum nói riêng và phong trào thơ văn của trường nói chung nó tịt quách đi.
    Nói thêm về chuyện viết, đấy không đơn thuần là văn hay thơ. Những bài viết này, dành riêng cho những người bạn, những người thân yêu những người ta quý trọng. Dành cho những kỷ niệm của mỗi người.
    Nếu bạn hiểu thì hãy bình luận. Nếu không thì đừng spam.

    Không đơn thuần là viết văn.
    My blog
    My
    facebook
    My
    website
    D2T
    Fanpage

    "Lúc trước mình đẹp trai lắm, nhưng bây giờ đỡ nhiều rồi"

  9. #9
    Nốt trầm xao xuyến Core Member
    Ngày tham gia
    06 Jul 2006
    Đang ở
    Thềm nhà đầy hoa
    Tuổi
    33
    Bài viết
    1,023
    Thanks
    2
    Thanked 3 Times in 2 Posts
    Rep Power
    60

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    Như chú chim non lần đầu rời tổ. Dù có bỡ ngỡ, choáng ngợp trước sự cao rộng của bầu trời. Dù những lần vỗ cánh đầu tiên có rụt rè, chới với. Thì cuối cùng cũng cất cao đôi cánh kiêu hãnh bay về phía mặt trời mà thôi...
    Trong cuộc sống,ngoài cái tên ra,những thứ khác đều nên tự quyết định



  10. #10
    Nhập môn đồ đệ ĐDT Member
    Ngày tham gia
    16 Aug 2008
    Đang ở
    Lê Văn Hưu
    Bài viết
    29
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Rep Power
    51

    Mặc định Re: Viết cho mi. Cho tau. Cho tất cả những gì đã qua

    Trích dẫn Gửi bởi xuongrongtrencat_kaka2811 Xem bài viết
    Như chú chim non lần đầu rời tổ. Dù có bỡ ngỡ, choáng ngợp trước sự cao rộng của bầu trời. Dù những lần vỗ cánh đầu tiên có rụt rè, chới với. Thì cuối cùng cũng cất cao đôi cánh kiêu hãnh bay về phía mặt trời mà thôi...
    Mới ngày nào bước chân vào mái trường cấp 3, hiền lành và dễ xương vậy mà bây giờ được mệnh danh là cáo già, xấu xa và đểu cáng.
    Mới ngày nào bỡ ngỡ bước chân ra HN, bỡ ngỡ, mới mẻ và đầy hấp dẫn (suốt ngày lạc) mà bây giờ sắp thành thổ địa HN rồi, chỗ nào cũng sục sạo, chỗ nào cũng đi, quán nào cũng lê la cả rồi
    Mới ngày nào rụt rè và nhút nhát, giờ thì chỗ nào có chân dài là xông vào mà chân ngắn cũng xông vào mà chân vừa vừa cũng ko tha .

    Chim ( Trym ) nào rồi cũng lớn khôn, cũng đủ lông đủ cánh bay cả thôi, quan trọng là bay lên cao hay lượn lờ dưới mặt đất. 2 cô tự tin và bay cao nhớ, đừng lượn xuống dưới như anh rồi ko lại bay lên đc. Thời gian sẽ giúp 2 cô cứng cáp cả thôi!
    @ Vô danh vô tính vô tròn: ai mà dám chửi em đới, chắc hấn phải cao thủ và liều lĩnh lắm nhở? hay hấn chỉ nói nhẹ nhàng mà em phóng đại lên là chửi đới?

    Ờ mờ N N M anh chỉ biết 1 hoặc 2, thế N, M là ai hở Ngọc?

Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •