Kết quả 1 đến 10 của 80

Threaded View

  1. #1
    Nốt trầm xao xuyến Core Member
    Ngày tham gia
    06 Jul 2006
    Đang ở
    Thềm nhà đầy hoa
    Tuổi
    33
    Bài viết
    1,023
    Thanks
    2
    Thanked 3 Times in 2 Posts
    Rep Power
    60

    Mặc định Cảm xúc đặc biệt cho 1 ngày đặc biệt

    Hôm nay, ngày 8/5 là ngày mà khối 12 chụp ảnh lưu niệm.Vậy là thời gian được học dưới mái trường này chỉ còn được tính bằng ngày. Thực sự ko muốn đếm ngược nữa...Hôm nay, lúc chụp ảnh, cô bạn thân thốt lên trong ngỡ ngàng: "Mi ơi, phượng nở rồi..." Nếu là 2 năm trước, thể nào cũng sờ trán nó, rồi :"Lãng mạn nhỉ, hâm"...Còn bây giờ, thầm hiểu, đó là cách nói khác của : "Sắp chia tay rồi". Hai năm trước, thấy cảnh các anh chị lớp 12 chơi những trò con nít, tíu tít chụp ảnh, thấy ngộ nghĩnh làm sao, lại còn ước được như vậy. Còn bây giờ thì...
    3 năm học ở ngôi trường này...Đã từng có những ngày mà tỉnh dậy ko muốn đến lớp nữa vì thấy mình quá mờ nhạt trong 1 tập thể có quá nhiều cá tính...Đã từng muốn 3 năm trôi nhanh nhanh lên, để nhanh chóng được đến với đời sinh viên tuyệt vời như từng thấy trong phim...Đã từng nghĩ rằng ko bao giờ có thể yêu quý được B7.Còn bây giờ....cảm xúc thật ngổn ngang!
    Sau 3 năm cấp 3, tôi đã được những gì nhỉ? Ngôi trường này - với nó, dường như tôi đã có được những gì tốt đẹp nhất. Một tập thể để yêu thương - dù rằng sự yêu thương đó đến không hề dễ dàng và bây giờ đang thấy tiếc vì điều đó. Những thầy cô để yêu quý, kính trọng. Một cái sân quá đẹp để lãng mạn, thả hồn...Chợt thấy có quá nhiều thứ để nhớ khi sắp ra trường....Nhớ những giờ thể dục ác mộng, nhớ cái giải 3 kéo co đau đớn, nhớ trận đá bóng nữ...Những kỉ niệm ùa về, nguyên vẹn như ngày xưa. Nhớ thầy cô.Thầy Văn với chất giọng làm lớp bên cũng phải nghiêng ngả. Thầy Tạo với độc chiêu chép phạt. Thầy Thái với giọng ca vàng, ngày lễ nào cũng mong có tiết của thầy để "giao lưu" .Cả cô Hà địa nữa. Với tôi, cô là 1 cô giáo theo đúng nghĩa tốt đẹp nhất của 2 từ thiêng liêng đó:hiểu biết, hiền lành, mẫu mực, lại rất thanh bach.Và nhớ cô Hà sử - người đối với tôi ko đơn thuần là 1 cô giáo mà còn là 1 người bạn lớn mà tôi may mắn có được...Cô Thuỷ chủ nhiệm với những lần "khổ sở" với lớp....Còn nhiều nhiều nữa những suy nghĩ về thầy cô mà ko thể kể hết. Chỉ biết gửi lời cảm ơn đến thầy cô- những người đã dạy cho tôi bài học lớn nhất- học làm người.
    B7 ơi...sắp xa rồi.Có những thứ mất đi ko bao giờ trở lại, như những cơ hội chỉ đến 1 lần trong đời, như niềm tin mất đi vào 1 ai đó trong cuộc sống bon chen xô bồ, như những phút giây đẹp đẽ ko còn đến nữa, như những kỉ niệm bị lãng quên. Nhưng cùng với đó, có những thứ tồn tại thách thức thời gian, tồn tại trong lòng như minh chứng cho sự vĩnh cửu của tình người...Có thể ko thể kể rành rọt về những kỉ niệm, những trận cười muốn vỡ lớp....nhưng chắc chắn, khi nghĩ về B7 sẽ thấy lòng mình dịu êm như tìm thấy 1 chốn bình yên trong tâm hồn, giữa bao nhiêu áp lực, bao nhiêu nỗi lo...Thế nhé, B7 của tôi...Chúc tất cả thành công!!!!
    Lần sửa cuối bởi Precious Stone, ngày 09-05-2008 lúc 04:32 PM.
    Trong cuộc sống,ngoài cái tên ra,những thứ khác đều nên tự quyết định



Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •