thắng béo dạo này nó bị Áp lực thi cử ấy mà bác rùa. Khổ thân thằng pé... hé hé hé
:%´¨`*:•. .•:*´¨%:•.
*•-::::::::::::I:::::::::::-•*
*•-:::::::::::::::::::::::::::-•*
*•-:::::::::::Love:::::::::::-•*
*•-::::::::::::::::::::::::::*
*•-:::::::You:::::::-•*
*•-::::::::::::-•*
*•-:N:-•*
*
Cảm ơn tấm lòng thơm dạ ... của mi.Xin thông báo là tau vẫn bình thường đi thi ĐH tốt
Minsk 125,Canon20D,IS50 1.8 tôi đi tìm cái đẹp
Trong năm học, cứ ao ước mãi đến khi thi xong. Đặt ra bao dự định để làm:thuê đĩa về xem, đi bơi, đến nhà thầy cô cảm ơn. Lúc đó, thấy thèm kinh khủng. còn bây giờ, mới nghỉ có 2 ngày mà đã thấy...Ko hẳn là chán, vì mình vẫn muốn được nghỉ ngơi sau 1 năm mệt mỏi với nhiều điều lạ lẫm đến 1 cách ồ ạt. Tự nhiên thấy nhớ quá! Mấy ngày xa trường đầu tiên, thấy ngạc nhiên với chính mình khi nhân ra:mình ko nhớ lớp nhiều như tưởng tượng. Ko phải. Mà lúc đó có quá nhiều thứ để lo nên tạm gác tình cảm đó lại. Bây giờ, rảnh rỗi, lại thấy nhớ da diết quá. Bỗng dưng muốn khóc...Bận rộn, mệt mỏi như lúc trước, hoá ra lại hay...!
Nếu bác béo ko hiểu được những cảm xúc ấy, thì xin bác yên lặng cho em nhờ. đừng có chà đạp thế chứ, làm em thui chột mất thì sao!
Hôm qua, là ngày mà mình đã chờ đợi trong suốt 12 năm đi học. Biết điểm thi Đại học rồi! Đậu - 1 từ đơn giản nhưng nó từng là mục tiêu cao nhất của mình trong 1 quãng thời gian ko hề ngắn! Nhìn đi nhìn lại tên mình cùng điểm số, thấy vui ko tả. Nước mắt cứ trực trào ra. Mặc dù đã dự kiến được số điểm như vây, nhưng thực sự mình vẫn thấy vui sướng! Ngồi yên lặng 1 lúc, rồi hét lên, lao vào cái MVT, nhắn tin đi khắp nơi khoe ầm lên...
Nhưng đậu rồi, lại thấy nhớ quá những ngày vừa qua....12 ơi, xong rồi đấy...
.......Nhớ 1 hôm CN trười mưa to! Đường vắng! Có 2 con nhóc đạp xe đi học. Từng hạt mưa to ơi là to quất vào mặt, vào mắt. Cái ô mỏng manh giần giật. 2 đôi mắt, đủ cả cận, loạn, viễn ko kính nương tựa vào nhau, sợ lắm vì ko nhìn ró đường. Hét to lên:mình đi học chứ có phải đi trộm cướp gì đâu mà ông trời nỡ hành hạ thế này. Nhưng rồi sau đó lại trấn an nhau ngay: Thì sự học có bao h đơn giản đâu mi. Sau này đậu, cố mà nhớ những ngày thế này. Bây h thì đang nhớ, rất nhớ mi ơi!
.......Nhớ những buổi trưa hè, hùng dũng bước ra khỏi phòng điều hoà, cày mặt trên đường. Nắng. nắng hoa cả mắt. Bánh xe phát ra những tiếng rù rì trên mặt đường nhựa bỏng rát...2 đứa đi bên nhau, ko nói câu nào mà dường như hiểu hết....
.......Nhớ những hôm trời mưa, chui sau xe bố, ngỡ như mình còn bé lắm...rồi quăng mình vào cái lớp học thêm ẩm ướt,,,,
.....Nhớ những hôm ngại đi học thêm, đứa này nhìn đứa kia ý nhị:"bây h sao được mi nhờ" rồi cùng cười phá lên: "tau đang nghĩ cái mi nghĩ á" Thế là bùng học, nằm buôn chuyện mà ko hề áy náy. Hix
.....Nhớ những hôm học nhóm, chỉ học nghiêm túc được 1 lúc, rồi quay sang tám chuyện. Và bào chữa cho tội ấy luôn là câu: "sao ngồi với mi tau lắm chuyện để nói thế ko biết. May mà đầu óc ko đến nỗi nào, chứ ko thì..." Hihi. Lạ thật, ngày nào cũng gặp nhau, thế mà dường như là ko đủ cho 2 cái miệng....
....Nhớ những hôm đi học thêm về muộn. Chán nản khi nghĩ đến cảnh phải ăn tối 1 mình. Về đến nhà, thấy bố mẹ và em trai vẫn đợi. Cơm canh nguội hết, nhưng vẫn ngon lạ kì..
12 rồi, bao lo lắng. Những hôm mệt mỏi mà ko thể chợp mắt vì còn 1 đống bài tập. Những sợ hãi nói ra rụt rè, vì sợ mình làm bạn mất tinh thần theo. Thở dài, hối hả...Hiểu hết, nhưng ko thể buông mình theo những gì được cho là yếu đuối đó...
12 rồi, hiểu hơn lúc nào hết câu:Thời gian như cát trong lòng bàn tay, càng nắm chặt, càng trôi nhanh hơn. Giật mình thảng thốt, hỏi 1 câu ngô nghê: Sắp hết đời học sinh thật rồi sao?
3 tháng trước bằng giờ, vẫn đang tí tởn chụp ảnh. Muốn níu giữ lại những khoảnh khắc ko thể diến tả bằng lời, chỉ có ai đi qua rồi mới có thể cảm nhận được. Trân trọng từng phút bên nhau...Mọi nỗi lo về 2 kỳ thi tạm gác lại, dồn hết tâm trí vào những ngày cuối...Những trang lưu bút, những cảm xúc dồn nén trong 3 năm, giờ vỡ oà ra. Hiểu hết. Ừ nhỉ, sang năm bằng giờ, chắc gì gặp được nhau. Cứ nói ra hết đi, ko lại tiếc nuối!
2 tháng trước bằng giờ, đã thi tốt nghiệp xong. Lại bị cuốn đi vào những ca học thêm, vào những tập đề trắc nghiệm dày cộp. Tự hào là người thức khuya nhất phố...Nhắn tin cho bạn bè, đôi khi chỉ là 1 câu bâng quơ, để biết rằng, mình ko chiến đấu 1 mình
1 tháng trước, đã ra HN, chuẩn bị đối mặt với kì thi sinh tử. Bỏ lại sau lưng những tháng ngày mệt nhoài. Chỉ biết tự nhắc mình phải cố gắng, để xứng đáng với 12 năm đã qua
Thương lắm, nhớ lắm 12 ơi. 12 năm của những vụng dại,ngô nghê nhưng cũng ko thiếu những sâu sắc học được từ những trái nghiệm mới mẻ. Hết thật rồi đấy, những tháng ngày áo trắng trong 1 thế giới nhỏ bé nhưng ồn ã và tràn ngập tiếng cười...
Cảm ơn bố mẹ đã hiểu , tin và động viên con. Cảm ơn bố mẹ vì đã chắm sóc con trong điều kiện tốt nhất. Những cốc sữa mẹ pha lúc khuya...Những bát phở bố đội mưa đi mua cho con những lúc ốm, con chẳng thế nào quên được...
Cám ơn thầy cô đã dạy dỗ, gần gũi em, cho em những cảm nhận khác về tình thầy trò. Thầy đã đánh em, mắng em, để em có ngày hôm nay. Cô nghe em nói đủ thứ chuyện với sự kiên nhẫn và bao dung của 1 người chị. Tất cả khiến em hiểu rằng:rất nhiều người yêu quý em, dõi theo em trên chặng đường này...
Cám ơn mi đã cùng tau trải qua 1 năm nhiều mệt mỏi, âu lo những cũng rất thú vị và đáng nhớ. Cám ơn vì đã chia sẻ cùng tau những điều ko thể nói cùng ai. Còn bây h, cám ơn vì mi đẫ đậu cùng trường với tau. Nghĩa là tau sẽ ko đơn độc trong những ngày đầu làm sinh viên đầy bỡ ngỡ...
Cảm ơn 12 năm qua đã giúp tôi trưởng thành dần lên trong suy nghĩ và hành động. Cám ơn 12 năm đã giúp tôi tin và yêu cuộc đời. Ko tin, yêu sao được khi được sinh ra và lớn lên trong yêu thương
Chào nhé, 12 năm...!
Úi chao . Chị viết gì mà nhiều thế em đọc hoa cả mắt .
"...Chết ko đáng sợ, mục đích sinh ra của con người là dần dần đi đến cái chết . Điều đáng sợ là ở giữa lúc sinh tử , con người ta đã làm được gì? ...."
sao con rùa không thi vào khoa Văn nhỉ, thỉnh thoảng lại sức anh em 1 bài, dã man con ngan
:%´¨`*:•. .•:*´¨%:•.
*•-::::::::::::I:::::::::::-•*
*•-:::::::::::::::::::::::::::-•*
*•-:::::::::::Love:::::::::::-•*
*•-::::::::::::::::::::::::::*
*•-:::::::You:::::::-•*
*•-::::::::::::-•*
*•-:N:-•*
*
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)
Đánh dấu